Điềm tĩnh và thầm lặng, Sergio Busquets đã thay đổi hình hài tiền vệ phòng ngự trong bóng đá hiện đại khi nhìn trận đấu trước 2 giây so với phần còn lại.
Chuyện bắt đầu khi Tây Ban Nha thua trận đầu tiên ở World Cup 2010 trước Thụy Sĩ. Thất bại đáng ngạc nhiên đó đã tạo ra cơn mưa chỉ trích; phần lớn rơi vào Sergio Busquets trẻ tuổi. Anh là cầu thủ ít được truyền thông đưa tin nhất trong đội đó, cuối cùng trở thành nhà vô địch Thế giới và cũng là bảo vệ thành công danh hiệu EURO hai năm sau đó.
“Cuối cùng thời gian đã chứng minh tôi đúng. Cậu ấy là cầu thủ rất toàn diện, một cầu thủ phòng ngự và tấn công tuyệt vời, người mang lại sự cân bằng cho đội; Sergio thiết lập tốc độ của trận đấu”, Del Bosque giải thích trong một tuyên bố với Cadena SER.
“Busquets là một vị trí quan trọng trong bất kỳ đội nào; trận đấu phụ thuộc rất nhiều vào sự góp mặt của một cầu thủ tầm cỡ như vậy”, Del Bosque tiếp tục khen ngợi cậu học trò cũ. “Tôi chưa bao giờ coi cậu ấy là một tiền vệ phòng ngự bởi Busi cũng là người khởi xướng lối chơi.
Ở tuyến giữa, cậu ấy phát triển nhanh chóng, với một hoặc hai chạm và với sự an toàn tuyệt đối. Sergio không dâng cao tấn công vì cậu ấy cảm thấy rất quan trọng ở vị trí này, nên cậu ấy không muốn bỏ lại đội mà không được bảo vệ trong trường hợp thua cuộc”.
Mọi thứ xảy ra thông qua Busquets, trong thời kỳ hoàng kim của Barca dưới thời Pep Guardiola. Đội hình đó không được hiểu nếu không có ảnh hưởng của anh. Với Busi, áp lực dễ dàng bị giải tỏa. Sự cân bằng của Barcelona ở trên đôi chân của anh.
Tiền vệ rất quan trọng trong mọi đội bóng và trong mọi hệ thống, nhưng ở Barca, nó có tầm quan trọng tối đa. Đặc biệt là kể từ khi Johan Cruyff dẫn đội (1987-1995).
Ông cho biết: “Kể từ khi Cruyff đến và coi trọng vị trí này, một cầu thủ cụ thể với những phẩm chất cụ thể là cần thiết; và đó là Busquets. Cậu ấy là tiền vệ xuất sắc nhất ở vị trí của mình. Busi đã cải thiện Guardiola, một cầu thủ tuyệt vời”.
Milla, người từng dẫn Indonesia, kết luận: “Busi có sự điềm tĩnh, và điềm tĩnh ở vị trí mà không ai khác hơn được, cậu ấy là duy nhất. Sergio xem vở kịch hai giây trước phần còn lại. Trước khi bóng đến chân, cậu ấy đã biết mình phải thực hiện lối chơi nào. Nếu có ba đường chuyền, cậu ấy sẽ luôn tìm kiếm đồng đội có lợi thế lớn nhất và vị trí tốt nhất. Busquets đã cải thiện tất cả các điểm mấu chốt”.
Busi lên đội một ở tuổi 20 vào mùa hè năm 2008 cùng với Pep Guardiola. Cả hai đều đến từ chứng nhận thăng hạng của đội B, với mục đích cải thiện một Barca suy yếu sau thời gian đốt cháy sân khấu với Ronaldinho và Frank Rijkaard.
Sự thích nghi của anh với đội ngay lập tức thu hút sự chú ý của các đồng đội. “Khi Busquets bắt đầu chơi với chúng tôi, có vẻ như cậu ấy đã ở trong đội được 5 năm. Tôi học được nhiều điều với Busi hơn là cậu ấy học từ tôi!”, cựu cầu thủ Rafa Marquez nhận xét với một nụ cười.
Huyền thoại người Mexico nói thêm: “Cậu ấy khiến mọi thứ trở nên dễ dàng, không phức tạp, luôn ở đúng nơi và đúng thời điểm. Có vẻ như Busi đang đi chậm nhưng những gì cậu ấy thực sự làm là dự đoán vở kịch. Cậu ấy là một cầu thủ chưa được đánh giá đúng như những gì bản thân xứng đáng. Sẽ không có một Busquets nào khác”.
Ở đội tuyển Tây Ban Nha, Busquets có 143 lần thi đấu sân quốc tế. Sự xuất hiện của anh đã làm lu mờ động cơ của “La Roja” lúc bấy giờ: Marcos Senna.
“Busquets có một món quà. Busi là người giỏi nhất vì cậu ấy biết cách đọc trận đấu rất tốt”, Senna khen ngợi.
Cựu tiền vệ người Tây Ban Nha gốc Brazil ngưỡng mộ: “Khi bạn mong đợi cậu ấy chuyền bóng, hãy rê bóng; khi bạn mong đợi một đường chuyền rõ ràng sang cánh, cậy ấy sẽ đưa vào trung lộ. Tôi đã thấy vài cầu thủ làm điều đó. Busi là một trong những người giỏi nhất trong lịch sử”.
Tầm ảnh hưởng của Busquets trong thế giới bóng đá là không thể phủ nhận. Sự ngưỡng mộ dành cho đội trưởng Barca mùa 2022-23 tiềm ẩn trong nhiều người đã chơi ở cùng ranh giới với anh.
“Đối với tôi, thật vui khi được nói về Sergio Busquets”, Demetrio Albertini, cầu thủ lịch sử của AC Milan dưới thời Arrigo Sacchi vĩ đại và Fabio Capello, bình luận.
Sau 15 mùa giải, Busi rời Barca
Một trong những biệt danh của Albertini là “máy đánh nhịp” (Il Metronomo) và ông hiểu rất rõ ai làm điều này tại Barcelona. “Máy đánh nhịp của đội này luôn là Busquets. Cậu ấy luôn biết cách tìm ra lối chơi tốt nhất để các thành viên còn lại có thể tận hưởng trận đấu. Đối với tôi, Busi là cầu thủ cổ điển nhất trong bóng đá hiện đại”.